PIC Vietnam

PIC Vietnam (http://www.picvietnam.com/forum/index.php)
-   Trao đổi ngoài luồng (http://www.picvietnam.com/forum/forumdisplay.php?f=22)
-   -   Giải trí - Vui cười (http://www.picvietnam.com/forum/showthread.php?t=941)

anhphuong23 22-11-2007 03:57 AM

Một doanh nghiệp mới thành lập có nhu cầu tuyển dụng nhân viên văn phòng. Họ treo một tấm biển ngoài cửa sổ trụ sở công ty, có ghi hàng chữ sau:

" Yêu cầu đánh máy thành thạo , sử dụng tốt máy tính và biết một ngoại ngữ "

Một con chó hoang đi qua trụ sở công ty nhìn thấy bảng quảng cáo liền đẩy cửa đi vào. Nó ngước nhìn người lễ tân, vẫy đuôi, bước lại chỗ tấm biển và kêu rít lên.

Hiểu ý, người lễ tân liền gọi trưởng phòng tới. Ông ta cực kỳ ngạc nhiên khi biết ứng viên là một con chó. Tuy nhiên, vì vị khách bốn chân này có vẻ rất quyết tâm, ông vẫn cho nó vào phòng riêng để phỏng vấn. Đầu tiên, ông từ chối:

- Một chú cún con không thích hợp cho vị trí này. Công việc đòi hỏi ứng viên phải biết đánh máy.

Con chó chạy lại chỗ máy chữ và soạn thảo một lá thư hoàn chỉnh. Nó lấy tờ giấy ra và chạy lại đưa cho ông trưởng phòng rồi nhảy lên ghế ngồi chễm chệ.

Ông trưởng phòng choáng váng nhưng vẫn tìm lý do khác:

- Tấm bảng quảng cáo nêu rõ, ứng viên cần phải thành thạo máy vi tính.

Con chó chạy lại chỗ đặt máy tính, thao tác một cách cực kỳ ngon lành và hoàn tất một biểu mẫu tính thuế hoàn chỉnh.

Lần này, ông trưởng phòng nói không nên lời. Nghẹn giọng mất một lúc, ông mới lên tiếng:

- Tôi thấy rằng cậu là một chú chó rất, rất thông minh và có một số khả năng thú vị. Tuy nhiên, tôi vẫn không thể giao công việc này cho cậu được.

Con chó nhảy xuống ghế, chạy lại chỗ một bản copy của bảng quảng cáo tuyển dụng và đặt chân trước lên dòng chữ: Mọi ứng viên đều có cơ hội.

Ông trưởng phòng nhún vai:

- Đúng vậy, nhưng công việc còn yêu cầu ứng viên phải biết một ngoại ngữ.

Con chó nhìn ông trưởng phòng một cách bình thản và cất tiếng: Me..e..e..o..o..o!

anhphuong23 22-11-2007 03:57 AM

Câu chuyện sau đây được ghi lại nguyên xi từ phòng hỗ trợ khách hàng của hãng WordPerfect. Nhân vật chính đã bị đuổi việc nhưng đang kiện hãng theo điều khoản "Chấm dứt hợp đồng không có lý do".

- Đây là phòng chăm sóc khách hàng hãng WordPerfect! Tôi có thể giúp gì được cho ngài?

- Vâng, tôi gặp rắc rối với phần mềm WordPerfect. Tôi đang gõ thì đột nhiên tất cả chữ nghĩa biến mất.

- Biến mất? Thế màn hình của ông bây giờ nom ra sao?

- Chẳng có gì cả! Trống trơn! Nó không hiển thị bất cứ chữ nào khi tôi gõ.

- Ông vẫn còn ở trong chương trình WordPerfect hay thoát ra ngoài rồi?

- Làm sao biết được cơ chứ!

- Ông có nhìn thấy dấu nhắc C: trên màn hình không?

- Dấu nhắc C: là cái gì vậy?

- Thôi, bỏ qua! Ông có thể di chuyển con trỏ quanh màn hình không?

- Không có con trỏ nào hết. Tôi chẳng bảo cậu rồi là gì đấy, máy không nhận bất cứ lệnh nào cả.

- Thế monitor của ông có đèn báo nguồn không?

- Monitor là gì cơ?

- Hừm! Nó là một thiết bị có màn hình, trông giống cái máy thu hình. Nó có cái đèn nhỏ để báo đang ở chế độ hoạt động không.

- Tôi không biết!

- Thế thì, nhìn vào đằng sau monitor và tìm dây cấp nguồn của nó. Ông nhìn thấy chưa?

- Thấy rồi!

- Tốt! Hãy lần theo sợi dây điện đến phích cắm. Nó có nằm trong ổ điện không đấy?

- Có!

- Ngài lưu ý cho, sau monitor có tới 2 sợi cáp chứ không phải chỉ có một đâu nhé!

- Không! Làm gì có!

- Nhất định là phải có chứ. Ngài xem lại coi.

- À, tôi thấy rồi!

- Một cáp là cáp điện đã kiểm tra rồi. Ngài hãy lần theo cáp còn lại xem nó có cắm chặt vào CPU không.

- Tôi không với tới được.

- Thế thì ngài quan sát kỹ xem giắc cắm đã ổn chưa.

- Không nhìn thấy gì cả.

- Thử quỳ xuống và cúi người hết cỡ về phía trước xem!

- Không phải tại góc nhìn. Tôi không nhìn thấy gì vì ở đây tối quá.

- Tối?

- Phải! Đèn văn phòng tắt hết rồi và nguồn sáng duy nhất bây giờ là ánh sáng bên ngoài chiếu qua cửa sổ.

- Thế thì bật đèn lên!

- Không được!

- Tại sao không?

- Mất điện rồi!

- Mất điện? À, thế là mọi chuyện giải quyết xong. Ông còn giữ hộp xốp, bản hướng dẫn và các thứ để đóng gói chiếc máy không?

- Còn! Để làm gì vậy?

- Ông hãy rút giắc cắm, đóng gói chiếc máy lại đúng như lúc mua nó rồi mang tới nơi đã bán máy cho ông.

- Tệ thế sao?

- Vâng, tôi e là như vậy.

- Được rồi, thế tôi sẽ nói gì với cửa hàng?

- Hãy bảo họ rằng ông ngu ngốc tới mức không xài nổi máy tính.

anhphuong23 22-11-2007 03:59 AM

Một nhân viên làm việc quần quật cả năm, đến gặp sếp xin nghỉ phép. Vị sếp tròn mắt nói:

- Sao? Anh muốn nghỉ phép ư? Nghỉ phép? Anh không biết ngượng à? Anh hoàn toàn không biết rằng anh làm việc ít như thế nào à? Đây tôi tính cho anh xem:

Một năm có 365 ngày. Mỗi ngày anh ngủ 8 tiếng, vậy là mất 122 ngày - còn lại 243 ngày. Mỗi ngày anh có 8 tiếng rảnh rỗi, mất thêm 122 ngày nữa - còn lại 121 ngày. Chủ nhật không phải làm việc, mà một năm có tới 52 chủ nhật - vậy là còn 69 ngày. Anh vẫn theo dõi tôi nói gì chứ? Còn nữa, chiều thứ bảy anh không làm việc, 52 thứ bảy chia cho 2 bằng 26, vâng 26 ngày nữa - vậy là còn có 69 - 26 = 43 ngày! Nhưng vẫn còn chưa hết. Mỗi ngày anh nghỉ giải lao 2 giờ, tổng cộng là 30 ngày. Thế thì còn gì nữa? Ồ, còn có 13 ngày! Nhưng một năm lại có 12 ngày lễ. Thế thì còn gì nữa? Vâng, anh còn chính xác có 1 ngày! Nhưng hôm đó lại là ngày 1/5, và rõ ràng là anh không phải làm gì cả. Đấy, một năm anh đã làm gì? Vậy mà anh còn dám xin nghỉ phép ư?

anhphuong23 22-11-2007 03:59 AM

Một giám đốc dặn cô thư ký:

- Nếu có cô gái nào tên Pi Pi gọi điện đến, hãy nhắn lại rằng tôi đến hiệu đồ da để trả tiền chiếc áo da cho cô ta nhé!

- Nếu chủ tiệm áo da gọi điện đến, bảo họ rằng tôi đi ngân hàng lĩnh tiền!

- Nếu ngân hàng gọi điện đến, bảo họ rằng tôi và kế toán đi làm thủ tục phiếu chi nhé!

- Nếu bên kế toán gọi điện, cô nói rằng tôi đến văn phòng chủ trì một cuộc họp quan trọng nhé!

- Nếu bên văn phòng giám đốc gọi điện đến, cô nói rằng vợ tôi có việc gấp tìm tôi, tôi không thể không đi gặp vợ được.

- Nếu vợ tôi gọi điện đến, xin nhắn với bà ấy rằng tôi vừa đi. Xin Thượng đế che chở cho bà ta!

- Nếu Thượng đế gọi điện đến, xin nói với ngài rằng tôi sẽ đi ngay!

anhphuong23 22-11-2007 04:01 AM

Tương truyền có một người mù nghèo khổ đã gặp Einstein để hỏi về thuyết tương đối.

Thay vì giải thích bằng các công thức cao siêu, Einstein bèn tìm cách đưa ra các ví dụ gần gũi. Ông hỏi người mù:
- Anh đã bao giờ uống sữa chưa?
- Sữa là cái gì?
- Sữa là một thứ nước trăng trắng.
- Nước thì tôi biết, nhưng trắng là thế nào?
- Trắng là màu giống như lông con ngỗng.
- Lông thì tôi biết rồi, nhưng con ngỗng thì như thế nào?
- Ngỗng là một loại chim có cái cổ dài và cong.
- Cái cổ thì tôi biết, nhưng cong là thế nào?
Einstein bèn nắm cánh tay của người mù kéo ra hơi khuỳnh khuỳnh và bảo: "Cong là thế này". Người mù vui lắm:
- À thế thì tôi đã hiểu, theo thuyết tương đối thì sữa là thứ nước có màu như màu lông của một loài chim có cái cổ dài giống như cánh tay cong cong của một người mù nghèo khổ.

anhphuong23 22-11-2007 04:01 AM

Kết quả có được sau khi giải hệ phương trình là: Heo đi học.

Một sinh viên viết ra hệ phương trình như sau:

Sinh viên = Ăn + Ngủ + Đi học
Heo = Ăn + Ngủ

Giải hệ, chàng sinh viên thu được kết quả:

Sinh viên = Heo + Đi học
Sinh viên - Đi học = Heo

anhphuong23 22-11-2007 04:02 AM

Trên sa mạc, một anh đi đường hỏi một thổ dân:

- Anh cho biết đến làng gần nhất còn bao lâu nữa?

- Sắp đến rồi. Anh cứ đi thẳng, đến thứ sáu tuần sau thì rẽ phải là tới

anhphuong23 22-11-2007 04:03 AM

Trong lớp học thày giáo mắng học sinh: Các em lười học quá, chỉ có mỗi một việc ăn học mà cũng không xong. Lúc bằng tuổi các em, Tổng thống Abraham Lincoln đi bộ đến trường hằng ngày, 7 dặm đi 7 dặm về và học rất giỏi.

Dưới cuối phòng có tiếng nói lại nho nhỏ:

- Nhưng thày ơi, lúc bằng tuổi thày, ông Abraham Lincoln đã làm tổng thống rồi ạ!

anhphuong23 22-11-2007 04:04 AM

Dẫm chết vịt sẽ bị phạt...

Ba cô gái bị tai nạn, lên tới của thiên đường thì gặp thánh Pie. Ông này dẫn các cô vào vườn thiên đường cực đẹp nhưng vịt con đi lại kín cả vườn. Ông bảo: "Ai mà dẫm phải vịt thì sẽ bị trừng phạt rất nặng". Nói xong ông bỏ đi.

Được một lúc thì cô thứ nhất dẫm bép một cái, chết một con vịt. Thánh Pie hiện ra tức thì, dắt theo một người đàn ông cực xấu và nói: "Đây là hình phạt dành cho con, con phải sống với hắn".

Hai cô còn lại sợ khiếp nên cẩn thận lắm. Nhưng không ăn thua, một lúc sau cô thứ hai làm bép một cái nữa, thế là Pie hiện ra với một người còn xấu hơn lúc nãy.

Cô thứ ba run như cầy sấy, đi dò dẫm từng bước một. Mãi chả dẫm chết con vịt nào. Cô dừng chân nghỉ, thở phào nhẹ nhõm. Thánh Pie hiện ra cùng với một chàng trai tuyệt đẹp và đưa chàng cho cô. Cô hạnh phúc lắm. Còn chàng trai mặt cau có bực bội: "Tức quá đi, đã cẩn thận thế rồi mà vẫn dẫm chết vịt".

anhphuong23 22-11-2007 04:05 AM

Một chàng trai trên đường về nhà đi ngang qua khu nghĩa địa. Bỗng nghe tiếng gõ lốc cốc từ trong nghĩa địa vang ra, anh ta hoảng hốt, tưởng là có ma. Nhìn kỹ các ngôi mộ, anh ta mới thấy một ông già đang đục khoét cái gì đó trên tấm bia đá.

Anh bảo:

- Lạy chúa, ông làm tôi tưởng là ma! Ông đang làm gì ở đây vậy?

Ông già trả lời:

- Khỉ thật, đứa nào khắc sai tên tao.

anhphuong23 22-11-2007 04:06 AM

Một bà lên tiếng trong rạp hát:

- Tôi không hiểu tại sao giữa chúng ta lại có một ghế trống thế này nhỉ, như là chẳng có ai dám ngồi vậy!

Bà kia đáp lại với vẻ mặt buồn bã:

- Đấy là chỗ của chồng tôi đấy bà ạ. Chúng tôi đã giữ chỗ trước khi ông ấy chết!

- Sao bà không mời người thân hoặc bạn bè ngồi vào đó?

- Làm sao được. Bà góa thở dài. Họ còn đang bận đi dự đám tang của ông ấy!

anhphuong23 22-11-2007 04:07 AM

Một ông lão từng là cua-rơ chạy đua khoe với các cua-rơ cháu chắt về thời vàng son oanh liệt của mình:

- Ta còn nhớ hồi còn trẻ, ta đã chạy bộ 50 cây số để cho cái thằng cướp người tình ta một cái bợp tai.

- Thế sau đó, ông cũng lại chạy bộ về à?

- Không! Ta về bằng... xe cứu thương

anhphuong23 22-11-2007 04:08 AM

Ba cậu bé tinh nghịch nọ đi chơi ở vườn thú.

Cả ba quyết định đến xem chuồng voi. Nhưng sau đó chúng gây náo loạn tới mức bị bảo vệ sở thú bắt. Viên bảo vệ dẫn chúng lên văn phòng để hỏi.
- Hãy cho chú biết tên của ba cháu và kể lại coi các cháu đã làm gì hồi nãy vậy?
Cậu bé thứ nhất trả lời:
- Tên cháu là Gary, lúc nãy cháu chỉ ném đậu phộng vào chuồng voi thôi mà.
Cậu bé thứ hai:
- Còn tên cháu là Larry, và cháu cũng chỉ ném đậu phộng vào chuồng voi mà thôi.
Đến lúc này, cậu bé thứ ba mới run rẩy lên tiếng:
- Tên cháu là Peter, nhưng lũ bạn thường gọi cháu là Đậu Phộng.

anhphuong23 22-11-2007 04:09 AM

Cô vợ trẻ đi làm về trễ, quần áo xộc xệch, hớn hở báo với chồng: - Thoát rồi anh ạ! Trên đường về nhà em gặp một tên vô lại. Nó gí dao vào cổ em và bảo: "Yêu thì tha, chống lại thì chết!"

- Trời ơi! Rồi sao?

- Em... xin tha ạ!

- !?

anhphuong23 22-11-2007 04:10 AM

Chuông điện thoại reo:

- Alô! Làm ơn cho hỏi đây có phải nhà anh Phong không ạ?

- Đây không phải là nhà anh Phong anh gió nào cả mà là nhà anh Tuấn, chồng tôi. Cần gặp anh Tuấn có chuyện gì?

- Xin lỗi! Tôi nhầm số ạ!

- Không dám nhầm đâu! "Bà" bắt máy thì bày đặt hỏi nhà anh Phong. Còn nếu chồng "bà" bắt máy thì thỏ thẻ: "Anh yêu đó hả, có nhớ em không?" chứ gì! Đừng hòng qua mắt "bà" nhé (cúp máy).


Múi giờ GMT. Hiện tại là 10:25 AM.

Tên diễn đàn: vBulletin Version 3.8.11
Được sáng lập bởi Đoàn Hiệp.
Copyright © PIC Vietnam