View Single Post
Old 13-05-2007, 10:07 PM   #5
falleaf
PIC Bang chủ
 
falleaf's Avatar
 
Tham gia ngày: May 2005
Bài gửi: 2,631
:
Send a message via Yahoo to falleaf
http://dientuvietnam.net/forums/show...5481#post45481

Hôm nay đọc bài viết ở đây, nghe chuyện QD lúc nào cũng chan chứa chứa chan một cái nỗi bức xúc nhất định nào đó.

Chính vì vậy, nhân cái chuyện nói về luận văn, hôm nay F viết một số vấn đề về việc, làm luận văn tốt nghiệp trong ngành điện tử. Đó là việc đặt mạch, mua mạch, hoặc thuê làm luận văn, hoặc thuê thiết kế, gia công một phần trong luận văn,... Có thể đây là một sự bức xúc, và khó nghĩ của nhiều sinh viên khi đối diện với một khối lượng lớn công việc, mà từ đó dường như sinh viên thường không phân biệt được đâu là phần việc mình phải làm, đâu là phần việc mà mình có thể thuê thiết kế, mua thiết kế,...

Trước khi bắt đầu bài viết này, F muốn nói một điều rằng, các bạn hãy tự tin, tự tin với chính bản thân mình. Đó là điều cốt yếu để bạn có thể ra một quyết định, giải quyết 3 mâu thuẫn: thời gian, tiền bạc, và nguồn kiến thức thu được.


1. Lý luận:

F thường bắt đầu một giải pháp bằng việc lý luận. Tại sao lại như vậy? Bởi vì nếu không trang bị được các tư liệu và giả thiết, thì không thể giải quyết một vấn đề. Lý luận, theo F đó là tư liệu và là giả thiết của các giải pháp.

Trước tiên, về mặt triết học thì người ta nói về vật chất, vật chất có hai mặt đối lập mâu thuẫn với nhau. Trong khi đó, vấn đề trên của chúng ta, có 3 "mặt đối lập": thời gian, tiền bạc, và kiến thức. Điều gì đang xảy ra ở đây?

Well, rõ ràng, giả thiết trang bị cho bài giải này đang còn bị thiếu. Vật chất chỉ có 2 mặt đối lập bản chất thôi, vậy thì bản chất của bài toán này là gì? Oki, dù thế nào đi nữa, thì cái việc học và thi, tốt nghiệp, hành nghề, và thành đạt, nó là cả một quá trình dài, và tới bây giờ F còn chưa hành nghề, thì không thể nói chuyện quá xa hơn nó.

Nhưng bài toán thì vẫn phải giải, có 3 "mặt đối lập", thì làm cách nào để đưa nó thành 2 "mặt đối lập"? Nhiều người cố tìm cách đơn giản hóa đi mọi thứ. Tốt, có người đứng trên quan điểm "thời gian - tiền bạc" để giải quyết vấn đề, họ đưa ra một quan điểm. Có người lại đặt quan điểm "tiền bạc - kiến thức" để lý giải cho những luận điểm của mình. Và hình như có rất ít người đặt mối quan hệ "thời gian - kiến thức" ra để giải quyết, vì dường như hai mặt này, nó tỉ lệ thuận, và không có giải pháp nào để giải quyết cho việc nghịch đảo nó, ngoại trừ Xôn gô ku, Tu xê đô, Harry Potter, Chúa tể của những chiếc nhẫn, X-men, hoặc Man in black,...


2. Giải pháp ở mức lý luận:

Dường như "nếu mọi người cùng chạy về một phía, chúng ta hãy chạy về phía ngược lại" (Falleaf). Nếu ai cũng muốn tìm cách giảm bớt một mặt đối lập, để đưa mối quan hệ của nó trở thành 2 mặt đối lập.

Tại sao không nhỉ? Hãy mở rộng nó lên thành 4 mặt đối lập.

Nghe có vẻ buồn cười, nhưng nếu đưa lên thành 4 mặt đối lập, thì có thể giải quyết hai cặp hai mặt với nhau. Điều này nghe có vẻ hợp lý. Vậy thử giải quyết xem nhé. hehe...


3. Giải pháp:

Vấn đề mà F bổ sung ở đây, đó là "Hiểu biết". Nghe dường như không mấy khả quan lắm, nhưng nó là một điểm mà F cho rằng rất nhiều người bỏ qua nó trong quan điểm cũng như trong lý luận của mình.
Kiến thức, và hiểu biết? Chúng có giống nhau không?

Hoàn toàn không, kiến thức, nó là một dạng như data, tức là dữ liệu. Đó là những gì được coi là đúng đối với một hệ thống lý thuyết khoa học nhất định, mà người ta tập hợp lại, rồi truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác, bằng phương pháp dạy và học. Mọi nghiên cứu bổ sung thêm, đều cũng chỉ là những màu sắc và hoa lá của kiến thức. Đối với một người học điện tử, đó là các hạt electron chuyển động. Người ta không học hạt eletron có thể sinh con. Nếu một ngày nào đó, người ta làm cho hạt electron có thể đẻ con, thì một ngành khoa học mới ra đời, và có thể F sẽ gọi nó là ngành đám cưới điện tử học... vì có đám cưới thì mới sinh con... hihi..

Các bạn có thể thấy buồn cười ở chỗ này, nhưng kiến thức, chỉ là kiến thức, kiến thức chỉ là lượng dữ liệu mà các bạn thu thập được, bao gồm cả những kỹ năng. Bây giờ bạn có thể tự tin mình là người có thể vẽ orcad, nhưng 20 năm sau, 100 năm sau, 1000 năm sau, người ta chỉ cần nghĩ thôi tự động cái mạch in nó có thể chạy ra. Thế thì đến lúc đó, kiến thức vẽ mạch in có còn là kiến thức không? Còn, kiến thức, vẫn chỉ là kiến thức, đó là nội dung mà các bạn thu thập được, các bạn có học, thì tất yếu sẽ có nó.

Hiểu biết là gì? Tại sao hiểu biết lại khác với kiến thức?

Một cán bộ Đoàn có thể nói với bạn, không nên quan hệ tình dục khi đang là sinh viên, anh chàng cán bộ Đoàn đó hiển nhiên cũng là sinh viên như bạn. Hãy hỏi anh ta, anh ta đã quan hệ tình dục chưa, sao anh ta biết nó là không nên?

Oki, ở đây quan hệ tình dục mà anh cán bộ Đoàn nói tới, đó là kiến thức. Anh ta có thể thu nhặt thông tin từ đâu đó, có thể anh ta sẽ viết được cho bạn một cuốn truyện hay với các tư thế làm tình khác nhau. Nhưng hãy hỏi anh ta, anh đã bao giờ làm tình chưa?

Nhưng hãy nghe lời bố mẹ bạn, khi bố mẹ bạn nói rằng, con hãy cố gắng học cho xong. Khi đó, cái mà bố mẹ bạn nói với bạn, đó là hiểu biết. Bố mẹ bạn biết cách... như thế nào. Nhưng điều bố mẹ bạn nói với bạn, không phải là động tác làm tình, mà là một cuộc sống đang chờ bạn ở phía trước, vấn đề sinh một đứa trẻ, vấn đề lo lắng cho gia đình, vấn đề tài chính, vấn đề quan hệ, cái nhìn của xã hội, vấn đề gia đình nhà gái, nhà trai, vấn đề bạn bè trong lớp của cô gái,...

Không ai dạy cái đó cho bố mẹ bạn, nhưng bố mẹ bạn có đủ sức để lãnh hội cái văn hóa 4000 năm của người Việt Nam trong quá trình sống, để đúc kết lại cho bạn, để có thể nói với bạn rằng cuộc sống có nhiều thứ hơn là tình dục.

Còn F sẽ nói với các bạn, cuộc sống có nhiều thứ hơn là kỹ năng vẽ mạch in bằng Orcad. F biết vẽ Orcad, nhưng F vẽ thậm chí không đẹp bằng một sinh viên khéo tay, hay bất kể những gì mà các bạn có thể làm với Orcad, F chỉ có thể biết và sử dụng khoảng 50% trong số các tính năng của nó, thậm chí còn chưa đủ 50%.

Do vậy, F đang đề cập đến vấn đề tình dục... à quên, vấn đề điện tử.

Quay lại vấn đề làm một luận văn điện tử

Bây giờ chúng ta có 4 vấn đề mâu thuẫn: tiền bạc, thời gian, kiến thức và hiểu biết. Có gọi nó là mâu thuẫn được hay không, F không biết, nhưng F đang cố vạch ra một quan điểm, một cách nhìn, để các bạn trong từng trường hợp cụ thể của mình, có thể ra được một quyết định chính xác cho mình.

Bài toán thời gian - tiền bạc:

Làm thế nào để có thể giải quyết vấn đề này? Thực tế, như các bài viết trước về một kế hoạch làm luận văn. Các bạn có 5,6 tháng để làm luận văn. Một khi các bạn có một kế hoạch hợp lý ngay từ ban đầu, các bạn biết cách để phân bổ thời gian, đánh giá độ phức tạp ngay từ đầu.

Hãy đánh số tất cả các vấn đề mà bạn cần phải giải quyết trong luận văn. Sau đó đánh thêm số về độ phức tạp của nó 1, 2, 3. Số 1 ứng với những việc mà các bạn phải giải quyết ngay. Số 2, là những vấn đề mà các bạn biết cách để tìm phương pháp giải quyết, nhưng chưa giải quyết bao giờ. Số 3 là những vấn đề mà các bạn chưa biết đến nó và chưa có ý tưởng gì.

F đã áp dụng phương pháp này khi đi thi đại học, đề bài thường có 10 câu, và F đánh dấu các câu đó, rồi giải quyết những bài toán có số 1 trước, sau đó tới số 2, và tới số 3.

Kết quả đạt được là F đã đậu BK HCM và vào chương trình PFIEV khóa 99, nằm trong 100 người có điểm cao nhất đậu vào BK HCM. F đậu đại học kinh tế với chỉ 3 tiếng tổng cộng làm bài cho 3 môn, nghĩa là mỗi môn F làm chưa tới 1 tiếng đồng hồ. Thậm chí làm xong giám thị không cho ra ngoài vì sợ là bỏ thi để đưa đề ra ngoài...!!??

Đó là kết quả đạt được với cách làm trên, vậy thì các bạn hãy thử áp dụng vào đây xem sao?

Khi các bạn có một kế hoạch rõ ràng, các bạn sẽ thấy được rằng, khi chúng ta không giải quyết được chỗ nào đó theo kế hoạch thời gian, hãy mạnh dạn sử dụng tiền để giải quyết.

Bài toán kiến thức và hiểu biết:

Nhớ rằng, hiện tại chúng ta chưa giải quyết vấn đề giữa kiến thức, hiểu biết - với - tiền bạc.

Hãy hình dung kiến thức chuyên ngành, cái mà bạn học được ở trường, thực sự chỉ bé như cái kẹo. Cái mà bạn tự học thêm, tự nghiên cứu thêm, tự phát triển thêm. Đó mới là bầu trời rộng lớn của kiến thức.

Hiểu biết, hiểu biết trong ngành điện tử từ chuyện nhỏ như làm mạch in ở chỗ nào, chỗ nào ở chợ mua linh kiện, cho tới những doanh nghiệp vừa và nhỏ nào đang sản xuất sản phẩm điện tử, những doanh nghiệp nào buôn bán các sản phẩm điện tử, nhóm, doanh nghiệp nào, phòng thí nghiệm nào đặt hàng mạch điện tử, những cá nhân nào đang làm việc trong ngành, sản phẩm nào đã được làm và đã được thương mại hóa trong phần đề tài mà mình đang làm.

Từ cái nhìn đó, bạn sẽ đánh giá được đề tài của mình làm ở mức độ nào so với thị trường điện tử ở VN và ở thế giới. Từ đó bạn hình thành những hướng phát triển đề tài, đánh giá được cái đề tài mình làm ở tầm vực nào.

F thấy một điều rất lạ, đó là thông thường, các diễn đàn khác thường có những nguồn thông tin nội bộ, hoặc phải đạt một cấp thành viên nào đó mới có thể xem thông tin. Trong khi ở đây, mọi thành viên đều có thể truy cập kho dữ liệu chung. Từng người buôn bán, người thiết kế, cho đến các doanh nghiệp công ty tuyển dụng, cho tới các đề tài được làm sẵn ra và giới thiệu,...

Tại sao các bạn không tập hợp những thông tin đó, và liên hệ với những người mà các bạn quan tâm. Trao đổi thảo luận, xem thử có thể làm được gì. Kể cả trước khi nhận một đề tài, bạn cũng cần có một cái nhìn thật tổng quan về ngành học.

Có rất nhiều người nghĩ rằng các diễn đàn không phù hợp cho trao đổi ở cấp độ nghiên cứu. Hoàn toàn sai. Diễn đàn chỉ là một công cụ để trao đổi, anh ở trình độ nào, anh trao đổi ở trình độ đó. Chỉ là thông tin quá nhiều, cần lọc ra các mức để người đọc dễ tìm kiếm, hoặc loại thành viên nhứ thế nào, thì nó hình thành đặc điểm của diễn đàn.

Như diễn đàn picvietnam, có 2 mod là tiến sĩ, 3 người đang học tiến sĩ, 1 thạc sĩ, 1 người đang học thạc sĩ. Còn lại là kỹ sư mới tốt nghiệp hoặc sinh viên. Có bác BA là trưởng phòng kỹ thuật của một phòng của Nacentech, trung tâm chuyển giao công nghệ rất lớn. Đó là còn chưa kể dientuvietnam.

Nói một cách khác, diễn đàn của chúng ta, hướng về sinh viên, kỹ sư, nghiên cứu sinh. Chưa tham gia được ở mức độ các nhà nghiên cứu. Nhưng F nghĩ nó đủ sức support cho các bạn ở một mức độ đại học. Tại picvietnam, thừa lừa để hướng dẫn 10 đề tài tốt nghiệp đại học trong 1 năm. Riêng F mỗi học kỳ hướng dẫn 1 sinh viên tốt nghiệp, và hoàn toàn hoạt động qua trao đổi online.

Với cách nhìn đó, cái mà bạn học được là gì? Các bạn cố gắng học để biết chạy mạch in? Các bạn học để biết cách đặt mạch, hay biết cách ngồi ngâm một cái mạch trong 30 phút để có được cái gọi là kiến thức?

Hiểu biết quan trọng hơn nhiều. Có những cái không cần phải làm trực tiếp, nhưng vẫn có thể thu thập được thông tin, không cần biến nó thành kiến thức, mà biến nó ngay thành hiểu biết.

Một kinh nghiệm là thế này, cái cô bạn đang học với F về siêu âm, mà sau này các bạn sẽ được xem báo cáo về siêu âm SRF05. PIC F không dạy, Chính dạy, lập trình F không dạy, anh Phước dạy, siêu âm F không dạy, thầy Thạch dạy, nhưng F hướng dẫn. F làm cách nào? Cái cô bạn này cần là gì? Cần một phương pháp để giải quyết vấn đề đặt ra, cầ một hiểu biết về mọi thứ, cần hiểu mình sẽ áp dụng nó vào đâu, như thế nào.

Không ai đi làm cái chuyện, đi làm lại cái siêu âm. Năm ngoái, khi chưa làm luận văn, cô bạn này lao đầu vào làm cái siêu âm, trong khi F nói phải đi mua cái siêu âm chạy được về rồi tính. Vì sao, bài toàn thiết kế siêu âm, mình không có đủ thiết bị để làm, và không đủ thiết bị để đo, thì làm cái gì, và vấn đề chính của mình là gì? Mất cả năm trời cho việc vớ vẩn đó, và 2 triệu mua mấy cái transducer. Còn bây giờ, ... F mất tiền mua cho 2 cái siêu âm... coi bộ 1 năm vật lộn đó hiệu quả nhỉ...

Những chuyện này, là những chuyện rất thật, để các bạn thấy rằng, kiến thức, nó chỉ là một mặt, hiểu biết, nó là một mặt khác. Có thể, đôi khi kiến thức và hiểu biết bù trợ cho nhau, nhưng đôi khi, chúng nó đối nghịch với nhau. Một khi kể đến khái niệm thời gian, thì chúng trở nên đối nghịch nhau.

Nếu anh bỏ thời gian ra để đọc sách, anh sẽ thu được rất nhiều kiến thức, nhưng trong đầu anh sẽ là một thế giới ảo, và khi anh đóng sách lại thì trời đã tối. Nếu anh không đọc sách, anh đi ra ngoài kia, hít một hơi thở buổi sáng, hít một hơi thở buổi chiều, hít một hơi thở buổi tối.... về nhà, anh sẽ biết khi nào trời tối, khi nào trời sáng, xã hội đang vận động ra sao, và hiển nhiên anh sẽ bị viêm phổi, ngày hôm sau phải đi viện, vì ô nhiễm mà anh cứ hít kiểu đó thì viêm phổi chắc.

Cho nên, nếu kể tới yếu tố thời gian, nó là 2 mặt đối lập. Kể tới vấn đề tiền, nó cũng là hai mặt đối lập.

Một người chủ doanh nghiệp, là một người có tầm nhìn chiến lược, có thể thuê hàng chục kỹ sư, hàng trăm thạc sĩ, và vài tên tiến sĩ. Chủ doanh nghiệp là một người có hiểu biết, hiểu biết về thế giới của tiền bạc, thế giới của quan hệ con người con người, thế giới của nhu cầu, thị hiếu, và tương lai,... Một tiến sĩ, tốt thôi, có một bồ kiến thức, nhưng bảo họ đi ra mở một công ty kinh doanh, họ sẽ đem cho thuê bằng tiến sĩ để làm dự án, sẽ an toàn hơn nhiều.

4. Kết luận:

F không dám đưa ra một ý kiến cá nhân cho từng trường hợp, vì mỗi sự việc, nó còn nhiều yếu tố ảnh hưởng. Tâm lý của người sinh viên khi làm đề tài. Lý tưởng của họ, mong muốn của họ, sở thích của họ, khả năng chịu rủi ro của họ, ý chí của họ,...

Tuy vậy, biết người biết ta, trăm trận trăm thắng. Những điều mà F nói ở trên, hy vọng làm rõ nghĩa của cái chữ "biết ta" trong các bạn. Hy vọng rằng các bạn có những quyết định đúng đắn.

F đang dự kiến mở ra một nghề khá mới ở VN. Phải nói là một nghề mới ở VN, đã có ở nhiều nước rồi, nhưng F sẽ xây dựng một mô hình mới ở VN, và sẽ tuyển 6 kỹ sư làm việc tại công ty của F. Ai đoán được nghề đó là nghề gì? F đang chuẩn bị cho cái đó, tháng 8 này về sẽ trình bày với công ty, và F hy vọng rằng cái việc mà các bạn nghĩ rằng "bỏ tiền mua kiến thức" là ngu ngốc và nhục nhã, thì với "hiểu biết" đó, các bạn có thể làm việc cho F.

Điều này F cũng muốn nói, rất ít người có thể làm được. Tại sao lại ít ư, tại vì nó mới thôi, ba bữa sau sẽ có hàng đống nhu cầu cần nó.

Tạm thời F còn giữ bí mật, có thể nó sẽ không ra đời được. Nhưng hãy tự tin vào quyết định của mình, đánh giá và tự tin, khi cần đặt hàng, hãy đặt hàng. Không ai có thể làm được tất cả. Nếu như bạn sinh viên F hướng dẫn, làm ra được cái siêu âm, thì ô hô ai tai, người ta đã đi tới siêu siêu âm rồi.

Không tin dân tự động cứ đi hỏi dân Viễn Thông xem. Dân Viễn Thông tưởng mình cao, đi hỏi dân IT xem. Dân IT tưởng mình cao, đi hỏi mấy trường dạy quản lý dự án xem. Dân quản lý dự án không tin, tưởng mình cao, đi về nhà hỏi chồng mình xem? Chồng mấy tên đó là dân tự động cả hehehe...

Chúc cuối tuần vui vẻ
Falleaf.

thay đổi nội dung bởi: falleaf, 13-05-2007 lúc 10:21 PM.
falleaf vẫn chưa có mặt trong diễn đàn   Trả Lời Với Trích Dẫn